Em nói còn lâu – anh sẽ chờ
Dù cho chữ đợi biến thành mơ
Cao sơn lưu thủy ôm thương nhớ
Nước chảy đá mòn dệt sợi tơ
Từ Thức du tiên trêu Nguyệt Lão
Sao bằng dáng ngọc khích vu vơ
Bóng câu vụt thoáng soi khung cửa
Điểm trắng đầu xanh cũng sẽ chờ!